Nhiều bệnh nhân Covid nay lại có nguy cơ nhiễm thêm một bệnh mới, đó là một loại nấm có tên Mucormycosis.
Mỗi ngày có tới hàng nghìn người ở Ấn Độ bị chết vì đại dịch corona. Nỗi lo sợ trước virus và từ đó dẫn đến dùng thuốc sai làm nảy sinh một nguy cơ còn tệ hại hơn cả bản thân con virus. Nhiều
bệnh nhân Covid nay lại có nguy cơ bị nhiễm thêm một bệnh mới, có thể gây tử vong cao hơn cả virus corona, đó là một loại nấm có tên Mucormycosis.
Trong phần lớn các trường hợp bệnh nhân đã được phát hiện bệnh, nấm thâm nhập vào xoang ở cánh mũi, từ đó lan ra rất nhanh qua xương, dây thần kinh và mạch máu, lan đến đâu “ăn” đến đấy và điểm đến cuối cùng là lan vào bộ não, gây tử vong. Nếu không điều trị kịp thời, bệnh nấm Mucormycosis sẽ gây tử vong trong một khoảng thời gian rất ngắn.
Hiện nay vẫn còn thiếu số liệu thống kê về số người bị bệnh này. Chỉ biết, thuốc đặc trị bệnh nấm này ở Ấn Độ đang trở nên khan hiếm. Thủ tướng Ấn độ Narenda Modi đã cảnh báo người dân nước này về sự lan truyền của nấm, còn Bộ Y tế kêu gọi tất cả các bang cần báo cáo sớm về căn bệnh truyền nhiễm này. Tuy còn thiếu số liệu của nhiều địa phương, hiện tại ở Ấn Độ đã có khoảng 5000 trường hợp lây nhiễm nấm.
Oliver Cornely, lãnh đạo Trung tâm Xuất sắc Châu Âu về nhiễm nấm xâm lấn tại Trung tâm Y tế trường Đại học Cologne, cho biết vấn đề này không chỉ xảy ra trong phạm vi biên giới của Ấn Độ. “Các nước khác như Pakistan, Banglades hay Bhutan cũng có vấn đề tương tự. Có điều Ấn Độ biết tương đối rõ những gì đang diễn ra trên đất nước mình”.
Thực ra Mucormycosis là một căn bệnh hiếm gặp. Nguyên nhân gây bệnh là các loại nấm mốc chủ yếu sống trong đất, chúng thường phân hủy chất hữu cơ, trước hết là gỗ các loại. Cornely, người đã cùng cộng sự nghiên cứu về lây nhiễm nấm này 18 năm qua, cho biết.: “Bào tử loại nấm này được gió phát tán đi các nơi”. Nấm lây nhiễm cho người khi người ta hít thở phải bào tử hoặc qua các vết thương hở. Thường điều này chỉ xảy ra với những người hệ thống miễn dịch đã bị suy giảm hoặc những người từng bị đái tháo đường.
Ảnh: Nấm dưới kính hiển vi. Nguồn ảnh: DW.
Có nhiều lý do vì sao các loại nấm này lại xuất hiện nhiều ở Ấn Độ. Ngay cả khi không bị đại dịch corona thì vẫn có hai lý do: thứ nhất có lẽ các loại nấm này xuất hiện ở vùng này tương đối nhiều, hai nữa là khu vực này có nhiều bệnh nhân đái tháo đường thiếu kiểm soát. Đây là những điều kiện làm cho nấm dễ xâm nhập vào cơ thể.
Tuy nhiên hiện tại đái tháo đường không phải là nguyên nhân chính mà là tại một loại thuốc được sử dụng để chống lại bệnh Covid-19, đó là cortisone. Đáng ra cortison chỉ được dùng với liều lượng rất thấp đối với bệnh nhân corona và cũng chỉ trong một thời gian ngắn. Ở Đức các bác sỹ chỉ sử dụng cortisone khi bệnh nhân khó thở, thiếu không khí. Ở Ấn Độ có thể không phải bác sỹ nào cũng biết điều đó, vả lại cortisone được bán tự do trong các tiệm thuốc và người dân thì sợ virus nên có khi sử dụng thái quá.
Một điều nữa mà nhiều người không biết: khi cortisone liên quan đến bệnh nấm lại gây một số tác động phụ nguy hiểm. Nó làm tăng lượng đường trong máu, đồng thời làm hệ miễn dịch suy giảm. Do đó các bào tử nấm có thể thâm nhập một lượng lớn vào cơ thể.
Điều trị bệnh này vừa tốn kém vừa phức tạp vì thiếu thuốc. Thậm chí bệnh nhân nặng còn không thể uống được thuốc mà phải truyền truyền thuốc nên việc điều trị càng phức tạp hơn.
Cornely nói: “Các loại nấm này phát triển nhanh và có tính hủy diệt. Chúng thâm nhập vào mô, thậm chí cả xương với tốc độ còn nhanh hơn cả các loại khối u ung thư. Hơn nữa thường bệnh này khi phát hiện thì đã quá muộn. Nấm có thể phát triển nhanh, bình thường, không gây đau đớn bởi vì chúng không gây tổn thương trực tiếp đến dây thần kinh. Có trường hơp, sáng ra, khi thức dậy bệnh nhân không nhìn được nữa, mắt đã bị mù, thần kinh thị giác bị tổn thương”.
Với bệnh nhân đái tháo đường bào tử thâm nhập qua chất nhầy, chui qua mũi, lên đầu rồi lên não, đến lúc này thì vô phương cứu chữa. Lúc này tỷ lệ tử vong từ 50% đến 70%.
Chỉ thuốc không thôi không chặn đứng được bệnh, thường phải phẫu thuật để loại bỏ các mô chết. Nấm còn ăn xuyên các mạch máu, máu chảy ra ngoài và tích tụ ở những nơi hoại tử, do đó nhất thiết phải cắt bỏ. Tuy nhiên các ca phẫu thuật này lại vô cùng phức tạp, đòi hỏi phải có một đội ngũ chuyên gia phẫu thuật chuyên ngành, điều này ở các bệnh viện tuyến dưới thường không có.
Nguồn: Khoa học & Phát triển